Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

LEO DỐC SAU MÙA XUÂN

LEO DỐC SAU MÙA XUÂN

sau tất thảy niềm vui
sau tất thảy nỗi buồn
tôi trở lại con đường
leo dốc


nhìn những chặng đã qua
chông gai lưới đan dày
đôi chân đầy vết toét
sao tôi có thể đi qua lần thứ hai ?

những đỉnh đèo sương trắng bên vực thẳm
giá như có tiếng gọi nó sẽ mất hút đâu đó
có lẽ bình an hơn
tình yêu chỉ cần một đốm lửa

hoa hồng loáng thoáng trong mơ
vẻ đẹp trò đùa
những dòng suối trong, thác đổ bức tranh
làm sao ngắm mãi, mơ mộng

dốc thoai thoải nhịp nhàng đôi chân
bỗng một dốc đứng, hai dốc đứng
bỗng một đường biên, một lối quanh để thở
bỗng một tảng đá chắn ngang
bỗng một góc núi đất sụt
trời đang sáng bỗng tối sầm
những cơn mưa cầm chỉnh đổ
rồi một đồi lan thơm ngào ngạt

chợp mắt nghe tiếng chim kêu
rồi những tiếng đâu đó trong lồng ngực
chít chiu…
chít chiu…
nhỏ
thắt lại
dốc đứng
dốc dài
leo

thực hay mộng
sờ vào túi
thuốc tàn
hư không.

Huỳnh Minh Tâm










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét