SỰ IM LẶNG MIÊN VIỄN
Dường như bạn
Vẫn luôn ở
Trong căn phòng của tôi
Bằng mắt thường
Không thể nhìn thấy
Sự im lặng của bạn
Cái mỉm cười gật đầu
Hoặc lắt lay phản đối
Những bước chân nhẹ nhàng giữa đêm khuya
Qua khe cửa
Những ngôi sao lấp lánh như hạt mưa
Hoặc bạn vụt chạy
Cứu một chú mèo
Bị cây đè
Và bạn ngã xuống
Rồi bạn quay về
Trong căn phòng của tôi
Bạn ở đấy
Cái mỉm cười gật đầu
Trong sự im lặng miên viễn
Huỳnh Minh Tâm