Thứ Hai, 16 tháng 4, 2018

CHO NGÀY SƯA RỤNG

CHO NGÀY SƯA RỤNG

Mới đó sưa vàng đã rụng
Người quét hoa gửi một góc vườn
Vòm xanh đáy mắt

Đàn bướm đập cánh bên bờ hồ
Những ngọn gió vẫn dịu dàng thổi
Qua vồng ngực hàng chè tàu
Bao chàng trai bao cô gái
Dắt tay nhau bước lên đền

Anh nằm bên cạnh
Những con đường mòn vẹt giấc mơ
Nhớ hoa sưa vàng
Bóng em
Dưới làn nắng tháng tư ướp mật
Về tình yêu cánh lá

Sao có thể gìn giữ
Như những câu thơ đẹp
Mong manh

Trong rạn vỡ xao xác
Bầy chim rót tiếng
Vào buổi chiều xuống going

Huỳnh Minh Tâm


Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2018

CÁNH CỬA HY VỌNG

CÁNH CỬA HY VỌNG
Để mở được cánh cửa
Chúng ta chẳng có gì cả
Những thứ trang sức, văn hóa phẩm
Ngoài niềm tin trong sáng như vòm trời
Rằng bên kia không phải thế giới của rác rưởi
Rằng những sự thật cũng giản dị như giấc mơ
Rằng con người đến với nhau bằng trái tim nhân hậu
Rằng đồng tiền chúng ta làm ra chiết từ máu và nước mắt
Cánh cửa vẫn đóng, vẫn im thiêm thiếp, vẫn chờ đợi
Chúng ta vẫn ở bên ngoài, chẳng có gì cả
Với bao người trầm mặc, với bao khác biệt
Với bao ồn ào chen lấn
Một thoáng cánh cửa động đậy, một khe hở
Chen lấn và suy đoán, vài người cầu nguyện
Rồi khép lại như nghìn năm trước
Vài người ngất xỉu, vài người bỏ đi
Chúng ta chẳng có gì cả
Phải không hỡi người nông dân, những người vô gia cư
Những người đau ốm trước khi vào bệnh viện
Phải bán đi những kg gạo
Và hy vọng phía sau cánh cửa kia
Thần chết tươi vui, chúng ta không đồ trang sức
Không có thơ tụng ca, không lời rao của gió
Chỉ vẹn nguyên một trái tim người.
Huỳnh Minh Tâm