Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

Lên Facebook


GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ, Đại Lộc, Quảng Nam
ĐT 0122 306 8721


Lên Facebook


Dường có điều không thực, mơ hồ
Trong cuộc sống chúng ta
Cả cái chết

Ngôn từ bịn rịn từ giấc mơ
Chảy qua lỗ thủng của bóng tối
Những hình ảnh huyễn hoặc phù sinh
Cơn mộng du ban ngày

Yêu và không yêu từ khúc
Đi và chạy gắn với công việc vô bổ
Fcb và Fcb
Cm, cm, l

Những gương mặt đầy son phấn, cách làm dáng
Nụ cười mãn nguyện về chức vụ
Chiếc áo rơi vãi đầy cúc
Ly cà phê đen trên mặt bàn

Cả cái chết cũng được sắp xếp cẩn thận
Lời chia buồn tôi chưa viết được điều này
Cửa sinh cửa tử
Cũng chỉ tên gọi khác
Sự hỗn độn chồng chéo
Của ngôn từ.

HMT
GIÓ ĐẦU SÔNG GIÓ CUỐI SÔNG

Bạn hãy biến những con chữ
Thành gió
Bởi cuộc đời sông thức
Chỉ gió mà thôi

Gió đầu bãi
Tuổi thơ đánh trận giả
Con dế nằm bờ cỏ
Chờ mẹ về gáy một hồi

Gió đầu sông hai mươi
Trăng ướt mềm trên ngực
Sóng khỏa giấc mơ hoa mởm
Mầm cây chúm chím

Gió mùa thu ngọn núi cao
Ù ù
Hơi lạnh tức lưng
Xanh trùng trùng mà cô tịch

Gió năm nào còn sót lại
Sau đó hơi nhang thức
Bờ tre sao gầy sao cao
Mặt đất sao thấp

Đuổi theo những con chữ
Chỉ rồng rắn gió bờ mây


Huỳnh Minh Tâm

Bức tranh thế giới qua trang giấy

Tôi nhìn bức tranh thế giới qua trang giấy
Chữ viết nguệch ngoạc của cha ông
Phân kỳ lịch sử Nam tiến thế kỷ thứ XV, có thể trước đó
Dòng máu di cư của loài sói hoang mạnh mẽ

Sự kỳ diệu của cuộc sống ở đâu
Đôi khi man rợ, đôi khi huyễn hoặc, đôi khi
Sự đú đởn với những cô nàng
Chúng ta sinh ra từ tinh dịch, bầu trứng, chứ không phải thổ âm sao ?

Lạ nhỉ, thế hình hài đây mang dấu tích ADN
Của sự đông cứng về cái miệng, bàn tay
Muốn hôn và xoa bóp
Hoặc những điều bí mật riêng tư, ví dụ làm thơ

Thế giới trộn lẫn vui nhộn hay chao đảo
Những làn sóng di cư những cuộc mưu sinh những miền đất hứa những hy vọng những thất vọng và cái chết
Đọc đoạn này của anh Hồ Trung Tú trong “ Có 500 năm như thế”-“ hình dung sự hình thành bản sắc Quảng Nam”*
Tôi mỉm cười

“ Vĩnh viễn chúng ta sẽ không thể biết điều gì thực sự xảy ra”
“ Họ đã biến đi đâu không một dấu vết để lại”
Còn chúng ta sẽ biến đi đâu
“ Dấu vết còn lại của cái biên giới”

Tôi đã cưa cắt ngắt ngọn không đúng
Giống cuộc sống thủng lỗ
Của cái lỗ thủng kỳ dị hiện ra mỗi đêm
Vật lí học gọi là lỗ đen

“ Giọng nói người Nam Quảng Nam hiện nay khó mà bảo là giống giọng nói người Thanh Hóa”
“ Có thể có  một số âm giống nhau đến bất ngờ thế nhưng sự khác nhau về ngữ điệu câu nói, điệu thức của âm”
Lịch sử không ghi dấu ấn tâm hồn ?
Một con sói nằm nghe trăng sòng sọc chảy trong huyết quản ?

Và những con sói cái nằm chờ bạn tình
Tiếng tru cô độc dài ngoẵng như dòng sông Thu Bồn mùa lũ
“ Tiếp thu hòa nhập hay tiếp biến”
Trong cuộc tồn lưu sông núi, tiếng gọi vĩnh cửu hư không

Có bức tranh màu hồng, có bức màu xám xịt
Trên nền phông đen hàng chữ trắng
“ Đó là cuộc va chạm giữa hai nền văn minh lớn”
“ Nẩy lửa. Họ luôn phải  khẳng định một điều gì đó”

“ Họ như cảm thấy thất bại và không tồn tại”
Dường niềm an ủi của nhà thơ
Là cái chết
Của xác chữ.

Huỳnh Minh Tâm
GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ, Đại Lộc, Quảng Nam
ĐT 0122 306 8721
(* Có  500 năm như thế- Sách nghiên cứu lịch sử của Hồ Trung Tú, NXB Đà Nẵng 2012, đoạt giải thưởng Sách Hay 2012)
nước chảy xiết dưới gầm cầu


nước chảy xiết dưới gầm cầu
sao bây giờ ta mới nhìn thấy
không bịn rịn không âu lo
không trì hoãn nỗi sóng vỗ

đã qua bao thác ghềnh vực sâu
chảy xiết dưới gầm cầu vỡ giọng
giữa hai bờ trù mật cỏ lau
tiếng chân đêm chồn hoang tức ngực

nước chảy xiết dưới gầm cầu
bong ra từng từ ngữ rách rưới
ký ức từng mảnh lùa qua cồn bãi
chim qua sông nhớ mùa măng non

chảy qua quê hương ngày ớt đỏ
chảy qua con lạch cá rô quẫy
chảy dưới cơn mưa dừa rũ cánh
chảy cuối mùa đông nhớ bếp nhà

chảy như máu chảy trong da thịt
dáng mẹ đồng chiều mặc áo tơi
hoa lạnh trong vườn rơi từng cánh

chảy trong lòng ta mộng mị
nhớ một vầng trăng treo đỉnh núi.

Huỳnh Minh Tâm
GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ, Đại Lộc, Quảng Nam
ĐT 0122 3068721







Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

thơ tam

BÊN BỜ HỒ
ngọn gió quẩn bên bờ hồ
đôi chân và đôi má của nàng
tôi nhớ
bây giờ không còn nữa
đẹp và dịu dàng
gió cũng không còn quẩn bên bờ hồ
chỉ có hoa cúc dại
một đám cỏ lác
đẹp
mơ hồ
có khi nàng ngồi
ném lia thia và búng
nước
chảy trên những gò đồi
có cả trăng về
tụ ở đầu môi
bây giờ không còn nữa
những cô con gái xinh tươi
ngọn gió quẩn bên bờ hồ
chỉ nghe tiếng thét
hạnh phúc và man dại
soi điện thoại với chót môi
đỏ hồng thơm ngát
tình son dễ phai
bây giờ không còn nữa
cả gió và trăng xưa
đời thế đời thế nhé
mặc hồ biếc khóc than
Huỳnh Minh Tâm
NGÀY GIỮA ĐÔNG
tựa ánh trăng chảy xuống thung lũng
tôi say mê ngắm
vào buổi tối cô độc mười năm trước
nhưng bây giờ ban ngày
trên bãi cỏ rộng
chạy dọc triền đồi
ánh nắng giữa đông vào buổi chiều
màu mỡ gà hay màu trăng hay
một dòng thơ chảy qua ngực tôi
như biển động
tầng dưới
vài chiếc lá bàng cuộn mình trong gió
và rơi
và hát một ca khúc của Trịnh
có điều gì đó tàn phai
buồn
và riết
sao lại như thế hỡi cuộc đời
đẹp và mất mát
ly tán như màu cầu vồng
tựa ánh trăng chảy xuống thung lũng
ánh sáng
con đường dọc triền đồi
tôi đã ở đâu đó trên cuộc đời
đã đi và đã hát
đã từng chết với những bài thơ ngắn ngủi
giờ đây ngày giữa đông
tựa ánh trăng chảy xuống thung lũng
Huỳnh Minh Tâm

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2019

THÂN THỂ NẶNG NỀ


THÂN THỂ NẶNG NỀ

Đôi khi thân thể nặng hơn
Những gì chúng ta cần

Vào buổi trưa
Những cơn gió mỏng manh
Nằm ngoài vườn

Hoặc vào những đêm
Cần tìm ánh trăng
Để sưởi ấm một chút cô độc

Đôi khi thân thể nặng hơn
Những gì chúng ta cần

Một thế giới đông đúc lưu chuyển
Những lượt phà đi qua khúc sông nước xiết
Chuyến bay vào hư vô
Sự xê dịch của ý tưởng

Sao cần thân thể chất đầy
Cặn bẩn và quần áo

Chỉ cần thân thể nhẹ bâng
Sống sáng tạo ấm cúng
Chỉ cần vài ngọn nắng
Lay cả một bờ sông

Huỳnh Minh Tâm
GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ, Đại Lộc, Quảng nam
ĐT 0122 3068721


NHỮNG CON SỐ BIẾT NÓI


Dữ liệu đã được kết nối
Con số đẹp, chẳng có gì phải phàn nàn
Ra quán uống một tách cà phê
Ngắm hàng cây xanh hai bên đường

Nhưng sao lại thế nhỉ
Có gì đó bất an
Như sự dối trá như đổ vỡ
Kỷ vật chiếc bình pha lê

Thử mở lại tệp tin
Những con số dường nhảy nhót lung tung
Ta đã làm gì trước sự thật cay đắng
Những giọt cà phê còn khô cứng trong cuống họng

Những con số biết nói về chân lý
Vẻ đẹp tâm hồn, sự bào mòn các giá trị
Ảo vọng của đời người
Tiếng vỡ lồng ngực ơi mẹ ngày bội tín

Ta vẫn không hiểu được vì sao
Thói háo danh những gương mặt chai lỳ
Gần gũi như tiếng gió
Rít qua khe cửa những cơn giông vào buổi chiều

Dữ liệu đã được kết nối
Dối trá và đổ vỡ
Lời từ biệt những ngôi sao
Trong đêm.

Huỳnh Minh Tâm