Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2021

thơ

 NHƯ LÀ HUYỄN HOẶC

“ ta như sinh vật đóng cửa

tự sát dưới lớp băng dày’ ( Nguyễn Man Nhiên)

Bí mật này tôi chưa nói với ai

Bây giờ, lần đầu, tôi nói với sư

Bí mật về cái chết

Sư cười

Sư cười- nhạo báng

Về tôi hay về cái chết?

Suốt tuổi thanh xuân sư đã bỏ công tìm hiểu cái chết

Sư muốn tắm nhưng chỉ đi loanh quanh bờ hồ?

Sư cười diệu vợi & thanh thản

Tôi trườn tới sư, gương mặt nhãi ranh

Thật đấy, bí mật về cái chết

Lần đầu & chỉ nói với sư

Sư nhìn tôi từ ái

Sư bảo, gương mặt cậu rất thánh thiện.

Sau đó chúng tôi nói với nhau về đời sống

Sư kể những đời sống chân thật & thánh thiện

Về thế giới rộng lớn với vẻ đẹp của hoa hồng & linh dương

Về tình mẫu tử & những cơn mưa đêm rầm rì

Người chết trở về ngôi nhà mình tìm chăn bông

Hoặc hôn lên vầng trán của con cái

Hoặc vén lại mái tóc cho người vợ trẻ

Trước khi ra đi, trời sáng

Khi tiễn tôi ra về

Dường như gương mặt sư đăm chiêu, tư lự

Sư đã hiểu bí mật về cái chết?

Hay sư đã mệt mỏi về nó

Hay sư đã từng đau đớn về tấm thân già nua lở loét

Hay sư cố gắng xua tan đi một bóng đen ảo ảnh

Mọi thứ thách thức chúng ta

Như là huyễn hoặc

Không bao giờ dứt

Huỳnh Minh Tâm


GIẤC MƠ VẪN KHÔNG ĐƯỢC ĐÁNH THỨC

Có trận đấu bạn cần phải xem lại 

để thấy rõ sự thật

những đôi chân kỳ diệu

những đường bóng như nét vẽ

vài cú ngã gian dối

không qua mắt tinh tường của ông trọng tài

với nụ cười nhẫn nại

có những trận đấu

sự dối trá ở bên ngoài màn hình

tỉ số đã được sắp đặt tinh vi

ma thuật của đồng tiền

chúng ta bị lừa

bóng tối bao trùm tĩnh mịch

chỉ ánh sáng chiếc màn hình lóe lên

những đường bóng đẹp

những cú ngã đau đớn

mảnh lưới khung thành rung lên

hàng ngàn gương mặt cuồng nhiệt

chúng ta bị lừa

giấc ngủ chập chờn trái bóng, vài gương mặt siêu sao

ở đâu đó

có tiếng chim sẻ buổi sáng

chíu chiu

chíu chiu

lạ thật 

giấc mơ nặng nề cơn mưa đêm

vẫn không được đánh thức

Huỳnh Minh Tâm

GƯỜI CÂU CƠM
ở nơi khuất lấp cuộc sống
chỉ những bông cỏ dại nở trắng sân vườn
người đang câu
cơm
đăm chiêu, lưỡng lự, đôi khi nhớn nhác
người câu cơm chiếc cần dài chiếc cần ngắn
lưỡi câu thấm vị nước
và mùi của doublemint
hoặc mùi tỏi
đôi khi chúng ta phàn nàn
sự bát nháo mua bán đổi chác ở chợ đời
vào buổi chiều
trước khi cùng nhau hòa lẫn vào bóng tối
hiểu gì đâu người câu cơm
vẫn ngồi đâu đó bên một bãi rác hay
dưới một chiếc cầu đầy xương chó
mở hầu bao
đếm vài đồng tiền lẻ
chiếc cần câu biến mất
rộn ràng tiếng những em bé đùa giỡn ngày đầu năm
tên chúng ta cứ dần trôi chảy
rất gần gũi lại như không.
Huỳnh Minh Tâm
Mộc Nhân Lê ĐứcThịnh, Duc Nguyen và 34 người khác
2 bình luận
Thích
Bình luận
Chia sẻ