Bài viết của Huỳnh Minh Tâm
GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ, Đại Lộc, Quảng Nam
ĐT 0510 3865898
tamdailoc@gmail.com
(Nhân đọc tập tản văn Vĩ thanh hoa của Phan Chín, nxb Thanh niên 2010)
Bài viết đã lâu, như một kỉ niệm
Tiếp nhận, xem xét, đánh giá một tác phẩm văn xuôi, một tản văn như "Vĩ thanh hoa" của nhà văn Phan Chín, theo thiển ý của tôi, như đón nhận một con người với mênh mông những tư duy phức tạp và sinh động, đầy đủ các cung bậc vui buồn, hờn giận, sâu sắc các sắc thái tình cảm lay lắc, đa đoan. Cho dẫu những tản văn của Nhà văn Phan Chín không dài, việc khai triển các ý tưởng cũng không quanh co, rắc rối cho lắm, chỉ rặt là cái tôi khao khát cái đẹp và hướng thiện bị dằn co dằn vặt trước những hiện thực của đời sống tốt có, xấu có, kỷ niệm đẹp bị đánh mất trước dòng chảy thời gian như muối xát...Những câu chuyện ấy có lẽ ai cũng biết, cũng đã từng trải, cũng giáp mặt hằng ngày, cũng đã có những xúc cảm này nọ tương tự..., nhưng viết ra bằng thứ ngôn ngữ óng mượt, dịu dàng, cách dẫn dắt câu chuyện tinh tế , và đượm màu sắc “duy tình” như thế hẳn một sức sáng tạo đáng nể, và văn phải có tay nghề vậy.