MÀU RÊU LỤC BÁT- THÂN PHẬN VÀ TÌNH YÊU
( Đọc tập thơ Màu
rêu lục bát của nguyễn Tấn Sĩ, NXB
Đà Nẵng 2011)
Màu rêu lục bát phải chăng là giai điệu rêu phong cổ kính của tâm
hồn, và tâm hồn hướng về cái đẹp cũ kỹ mê ly, về những con đường cũ xưa, những
con đường tình nhân đa mang dần phôi pha theo thời gian nghiệt ngã ? Thì tôi
suy tưởng mông lung như vậy, bởi tôi đọc những câu thơ mà Nguyễn Tấn Sĩ đã dẫn
dụ bạn đọc, như : “ đã xanh rêu những phố phường/ nghe mùa hạ chết vô thường hơi thu/ là em
làm cuộc sa mù/ anh ngồi nhặt xác phù du dỡ buồn/ chi còn lại những hồi chuông/
ám quanh câu chú trần truồng thành thơ/màu rêu lục bát nguyên sơ/ mỗi đêm
nguyệt rụng là phờ phạc thu”( Màu rêu lục bát). “màu rêu lục bát phù vân/ dắt
thơ qua cõi dương trần để rơi”( Ai đưa lục bát).