Thứ Tư, 22 tháng 12, 2021

NGƯỠNG XUÂN

 

NGƯỠNG XUÂN

 

 

áo cài hoa em mỉm cười

xuân đến dạ bời

anh chưa đến tuổi yêu

 

anh chưa đến tuổi ngủ

anh chưa đến tuổi

được hái hoa

tặng em

 

anh chỉ được lang thang ngoài đồng

lúa xanh hương tóc

cỏ xanh hương tay

 

mà em cười rõ to rõ mặt

mà anh ngượng hoa tràn bờ

sao chưa đến tuổi

 

mà nắng rần dâu bãi

mà gió rạt bèo ao

 

Huỳnh Minh Tâm

 

Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2021

TƯỞNG NIỆM MỘT CA SĨ RA ĐI

 TƯỞNG NIỆM MỘT CA SĨ RA ĐI

Anh còn trẻ, tiếng ca anh đã từng ngân vang trong nhà hát lớn
Khúc ca tự do và hy vọng, khán thính giả hứng khởi
Nhiều cô gái đã mơ được đứng gần anh
Được xin chữ ký hoặc nghe anh nói
Chiếc môi mỏng, chất giọng đầm ấm
Mọi thứ như một giấc mơ
Nhưng dịch bệnh quái ác không chừa ai cả
Những con vi rút dường đã ăn hết lá phổi của anh
Giữa những cơn sốt, đôi khi
Anh nhớ quá khứ sao mà huyền diệu
Anh được đứng hát và nhảy múa
Dưới những ánh đèn màu kỳ ảo
Bằng tất thảy đam mê và tình yêu
Niềm khích lệ của bè bạn và khán thính giả
Rồi mọi thứ chìm dần đi như mặt trời
Buổi hoàng hôn và rồi bóng tối
Bóng tối dịch bệnh đã hủy hoại cuộc sống chúng ta
Trong bóng tối như ma ám
Nhiều khán thính giả cũng đang quằn quại trong cơn dịch bệnh
Và họ cũng cầu nguyện cho thế giới
Muôn điều tốt đẹp, bình an
Và họ nghẹn nấc khi nghe
Tiếng hát của anh đã bay khỏi vòm ngực
Đã bay cao trên vòm trời
Và họ khe khẽ hát
Khúc ca tự do và hy vọng
Chợt nhận ra
Bao lời cầu nguyện cứu rỗi.
Huỳnh Minh Tâm
Mộc Nhân Lê ĐứcThịnh, Nguyễn Thị Minh Thùy và 57 người khác
4 bình luận
Thích
Bình luận
Chia sẻ

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2021

HẠNH PHÚC

 HẠNH PHÚC

Sau mùa đông rét tái
tiếng cây ấm dần lên
nỗi phập phồng bãi cỏ
về cuộc đời bình yên
hạnh phúc dường như thể
dạ lý hương dịu dàng
tí tách sương bạch nguyệt
bâng khuâng những giọt đàn
tôi gặp lại hình em
bóng cây đầy bóng nước
và mái tóc của em
thác cuộn nơi đầu núi
Huỳnh Minh Tâm,
GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ, Đại Lộc,
Quảng Nam
ĐT 0122 306 8721

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2021

thơ

 NHƯ LÀ HUYỄN HOẶC

“ ta như sinh vật đóng cửa

tự sát dưới lớp băng dày’ ( Nguyễn Man Nhiên)

Bí mật này tôi chưa nói với ai

Bây giờ, lần đầu, tôi nói với sư

Bí mật về cái chết

Sư cười

Sư cười- nhạo báng

Về tôi hay về cái chết?

Suốt tuổi thanh xuân sư đã bỏ công tìm hiểu cái chết

Sư muốn tắm nhưng chỉ đi loanh quanh bờ hồ?

Sư cười diệu vợi & thanh thản

Tôi trườn tới sư, gương mặt nhãi ranh

Thật đấy, bí mật về cái chết

Lần đầu & chỉ nói với sư

Sư nhìn tôi từ ái

Sư bảo, gương mặt cậu rất thánh thiện.

Sau đó chúng tôi nói với nhau về đời sống

Sư kể những đời sống chân thật & thánh thiện

Về thế giới rộng lớn với vẻ đẹp của hoa hồng & linh dương

Về tình mẫu tử & những cơn mưa đêm rầm rì

Người chết trở về ngôi nhà mình tìm chăn bông

Hoặc hôn lên vầng trán của con cái

Hoặc vén lại mái tóc cho người vợ trẻ

Trước khi ra đi, trời sáng

Khi tiễn tôi ra về

Dường như gương mặt sư đăm chiêu, tư lự

Sư đã hiểu bí mật về cái chết?

Hay sư đã mệt mỏi về nó

Hay sư đã từng đau đớn về tấm thân già nua lở loét

Hay sư cố gắng xua tan đi một bóng đen ảo ảnh

Mọi thứ thách thức chúng ta

Như là huyễn hoặc

Không bao giờ dứt

Huỳnh Minh Tâm


GIẤC MƠ VẪN KHÔNG ĐƯỢC ĐÁNH THỨC

Có trận đấu bạn cần phải xem lại 

để thấy rõ sự thật

những đôi chân kỳ diệu

những đường bóng như nét vẽ

vài cú ngã gian dối

không qua mắt tinh tường của ông trọng tài

với nụ cười nhẫn nại

có những trận đấu

sự dối trá ở bên ngoài màn hình

tỉ số đã được sắp đặt tinh vi

ma thuật của đồng tiền

chúng ta bị lừa

bóng tối bao trùm tĩnh mịch

chỉ ánh sáng chiếc màn hình lóe lên

những đường bóng đẹp

những cú ngã đau đớn

mảnh lưới khung thành rung lên

hàng ngàn gương mặt cuồng nhiệt

chúng ta bị lừa

giấc ngủ chập chờn trái bóng, vài gương mặt siêu sao

ở đâu đó

có tiếng chim sẻ buổi sáng

chíu chiu

chíu chiu

lạ thật 

giấc mơ nặng nề cơn mưa đêm

vẫn không được đánh thức

Huỳnh Minh Tâm

GƯỜI CÂU CƠM
ở nơi khuất lấp cuộc sống
chỉ những bông cỏ dại nở trắng sân vườn
người đang câu
cơm
đăm chiêu, lưỡng lự, đôi khi nhớn nhác
người câu cơm chiếc cần dài chiếc cần ngắn
lưỡi câu thấm vị nước
và mùi của doublemint
hoặc mùi tỏi
đôi khi chúng ta phàn nàn
sự bát nháo mua bán đổi chác ở chợ đời
vào buổi chiều
trước khi cùng nhau hòa lẫn vào bóng tối
hiểu gì đâu người câu cơm
vẫn ngồi đâu đó bên một bãi rác hay
dưới một chiếc cầu đầy xương chó
mở hầu bao
đếm vài đồng tiền lẻ
chiếc cần câu biến mất
rộn ràng tiếng những em bé đùa giỡn ngày đầu năm
tên chúng ta cứ dần trôi chảy
rất gần gũi lại như không.
Huỳnh Minh Tâm
Mộc Nhân Lê ĐứcThịnh, Duc Nguyen và 34 người khác
2 bình luận
Thích
Bình luận
Chia sẻ

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2021

HOA CÚC

 HOA CÚC

Buổi chiều tôi ở giữa vườn cúc
Hoang dại, ánh nắng vàng lồng đôi bàn tay
Vào các nàng âu yếm
Thì tiếng súng dưới vực sâu vang lên
Một gương mặt người xuất hiện
Với hàm râu đen & mái tóc xoăn
Mày từ đâu đến,
Sao ở giữa vườn cúc?
Trong tôi có tiếng thét bí mật
Giống như tiếng sấm mùa hè nức nở
Mày từ đâu đến,
Sao ở giữa vườn cúc?
Tôi bị hắn xách nách
Quăng ra hố thẳm
May mày là “ khoảnh khắc nhà thơ,
Mơ mộng và cặn bả”
Hoa cúc rực lên trong nắng
Tiếng súng dứt dưới vực sâu
Bóng tối theo nhau
Huỳnh Minh Tâm
XEM BỨC TRANH NĂM 1980 NHỚ MỘT BỮA TẤT NIÊN
Năm, bảy người say
Uống rượu gạo và ăn lòng luộc
Nằm chồng trên một cái nong tròn
Mửa ra toàn thịt rắn
Đó là vào tất niên
Năm cũ
Bây giờ họ ngồi trên tấm phản
Nói chuyện về đàn ông việc đồng án
Nói chuyện về đàn bà lửa bếp
Nói chuyện về con cái đi làm ăn xa
Nước mắt họ chợt đổ đầy ngực
Gia chủ tiễn về nuối tiếc
Niềm vui lưng chén
Bước chân họ trên mây
Trăng say
Chếnh choáng
VÒM TRỜI BUỔI SÁNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ LÁ
Buổi sáng, dưới vòm trời đầy sao, những giấc mơ lá
Tính ra tôi đã đi hai phần ba cuộc đời
Đã nhiều lần nằm sấp dưới lằn roi của gió
Đã từng chết bởi những cuộc chia ly đầy nước mắt & tóc
Giờ đây, giây phút hiện tiền, tôi như nhìn thấy rõ
Những hoang tưởng cánh chim sẻ nâu muốn bay cao giữa bầu trời
Trong khi mặt đất là tình yêu với hoa cúc dại, hoa dền tím & rau diếp cá
Trong khi bầy chim thân yêu- đồng loại của khát vọng tự do,
Đang ca hát trong khu vườn hoa bưởi rụng
Những lá cỏ nhỏ nhoi ngước nhìn lên những tán bàng cao rộng
Và xa xa những bờ mây đang băng qua những rặng núi
Và mọi thứ dường như ai đó sắp đặt
Vẻ bí ẩn, cô đơn & tĩnh tại
Tính theo số học chân thực & khô khốc, còn một phần ba thời gian
Những cột xương nâng đỡ, chống chọi tinh thần bền bỉ
Về những giấc mơ buổi sáng nàng đi qua cánh cửa
Chiếc áo đỏ, bím tóc & mùa xuân
Rồi mọi thứ biến mất khi ánh vàng của nắng
Chảy trên thung lũng có bầy dê đang lùa những lá non vào cổ họng
Người chủ ngồi trên mõm đá đập vỡ thời gian
Lá vẫn tiếp tục mơ
Dưới vòm trời đầy sao,
Vào buổi sáng.
Huỳnh Minh Tâm
BẠN ĐỌC
Tôi soi từng chữ bằng kính hiển vi, chẳng thấy gì
Tác giả bị động kinh hoặc một tên khốn đốn
Quá khứ với hiện tại, hạnh phúc và đau khổ
Hòa trộn trong ly nước, tôi không thể uống
Bạn biết đấy, tôi là bạn đọc thường xuyên
Nhịp điệu ấy hẵn là quen thuộc
Hoặc tác giả đã vứt đi những tính từ
Trìu mến, ướt át, hoặc cho tôi
Một ly nước đắng chát
Hoặc cho tôi một ký tự
Về đời sống bất toàn
Làm sao có thể hiểu được
Tâm hồn tôi bây giờ
Con chim sẻ nhặt hạt thóc ở hiên nhà cuối đông
Vạt nắng vàng trải thảm trên vạt tần ô xanh mướt
Tác giả như cây sậy, tôi đã quên tên
Bên bờ sông quá nhiều cô gái đang giặt áo
Tác giả chẳng biết gì về tôi, và đó là thiếu sót
Đời sống của tôi là duy nhất, tôi không biết gì về ông
Tôi là bạn đọc thường xuyên
Những chữ quen thuộc trên trang giấy nhầu nhĩ
Và tôi cũng là bạn đọc đầu tiên
Dò xét từng chữ, cả lời cảm ơn ông
Cũng đầu tiên, nhưng chẳng bao giờ thỏa mãn
Đôi khi những con chữ
Bay ra ngoài trang giấy
Chẳng hiểu vì sao máu của tôi văng tung tóe
Kính hiển vi bị vỡ
Như những ngôi sao đêm
Huỳnh Minh Tâm
THẾ GIỚI TRỨNG VO TRÒN
Tôi chậm rãi đi trên con đường mùa đông ẩm ướt
Sau bão trời quang mưa tạnh, những hàng cau vẫn đứng thẳng
Những chiếc lá hấp háy đôi mắt với hàng chè tàu như còn ngái ngủ
Bầy gà mái quang quác sau chái bếp
Những ổ trứng quay tròn
Những trứng tròn vo trong hơi ấm của gà mẹ
Tôi vẫn chậm rãi đi
Gặp những ổ trứng vo tròn
Tròn vo như bánh xe và người đẩy
Chiếc xe thồ cũ rích nặng nề
Như những ổ trứng tròn vo
Lăn trên đường đời mùa đông ẩm ướt
To hơn những ổ trứng bạn thường thấy
Được vo tròn bởi bầy gà mái cũng to bự và man dại
Chúng lăn vào cả tâm tưởng tôi hằng đêm
Đôi khi tôi mơ thấy mình biến thành quả trứng
Lăn tròn trong thế giới đầy trứng
Và bầy gà mái ham ăn, ham đẻ
Khi tôi sực tỉnh, trong đơn độc, thế giới trứng biến mất
Nhưng thân thể tôi như bị vo tròn và lăn
Trong thế giới con người mỗi khi mộng mơ vào sáng sớm
Vẫn những hàng sưa xanh bầy chim ríu rít
Vẫn lộc vừng xả những bông đỏ tuyệt đẹp xuống sân nhà
Thật khó khăn, phải không?, trong cuộc sống của chúng ta
Đôi khi muốn thoát khỏi
Giấc mơ
Thế giới trứng vo tròn
Huỳnh Minh Tâm

Thích
Bình luận
Chia sẻ

Bình luận

Mộc Nhân Lê ĐứcThịnh, Nguyễn Thị Minh Thùy và 18 người khác