trong cơn mưa dai dẳng tháng
mười
đã lâu rồi không gặp người
thân để chuyện trò
nước chườm thân thể hao gầy
pha trà một mình ngồi đầu
hiên
gió tạt những cánh cửa phong phanh như người ốm
trà nóng trà lạnh
không ấm một số phận
đường ra chợ vắng vẻ
chỉ vài em gái nôn nao chuyến
xe đò về muộn
ngọn đèn hắt hơi rồi thiếp
giấc
nỗi nhớ vô hình bò vào gối
chăn
nhưng sáng nay tiếng chuông
chùa rót vào anh vài giọt nắng
ven đồi người đi hái nấm vui
như hội
pha trà một mình ngồi đầu
hiên
trà nóng trà lạnh
ấm một số phận.
Huỳnh Minh Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét