Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

NGƯỜI NGỒI ĐẾM THỜI GIAN

NGƯỜI NGỒI ĐẾM THỜI GIAN

Bao giờ bạn đếm từng phút giây sự sống
Những giọt cà phê lách tách như tiếng chuông
Của những người sắp nhìn thấy đất đai miên viễn


Không chậm không nhanh
Đếm phút giây cuộc sống nỗi bình an
Chúng ta đã đi qua bao nhiêu dốc núi
Để nhìn ngắm ánh mặt trời

Ánh mặt trời vẫn như giấc mơ
Sương trắng bịn rịn trên đầu
Gió tốc những vòm cây trụi lá

Tiếng người ồn ả những cuộc gặp gỡ trên quảng trường
Hoặc những cuộc chia ly trên sân ga
Thật đầm ấm thật yêu thương
Ước gì nắm lại đôi bàn tay em run run bấc đầu mùa

Tiếng nước chảy trên mái nhà
Những cơn mưa dai dẳng đều đặn
Tiếng dế ngoài bờ ruộng
Tháng năm ai lật đất trang sách đầy chữ

Đọc thật chậm như đây lần cuối cùng
Đếm thật chậm như đây lần cuối cùng
Yêu thật chậm như đây lần cuối cùng
Viết thật chậm những chữ in hoa

Bài thơ không thể qui ra thóc
Tiếng sét giữa bóng tối
Người vẫn ngồi đếm vết thời gian
Nước mắt ai mua đồ xa xỉ.

Huỳnh Minh Tâm



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét