Thứ Hai, 7 tháng 8, 2023

thơ huỳnh minh tâm

 DƯỚI VỰC SÂU

Cũng hơn mười năm trước, tôi nhớ nàng
Chiếc túi đựng đầy hạt dẻ
Nàng đi từ đồi thâm thấp,
Men theo con dốc thoai thoải, xuống vực sâu
Rồi nàng biến mất, tôi đi tìm
Vạch bao nhiêu bờ bụi
Đôi chân rách toạc, đôi tay tứa máu
Vẫn chẳng thấy nàng đâu
Tôi nhớ làm sao chiếc áo bông tuyết
Và như nàng huýt sáo một bài ca
Tôi tìm nàng đớn đau
Và đã tìm ra nàng đấy
Một ngôi mộ nhỏ xinh
Những bông hoa trắng và hình ảnh nàng
Mới đó dăm ba phút
Đi từ rừng biếc xuống vực sâu
Huỳnh Minh Tâm
HOA BAY TRÊN ĐỈNH NÚI
Bạn đã đến chưa đỉnh núi Chúa hoặc Hoàng Liên Sơn
Chờ bạn mùa xuân gió lạnh
Vắng tất thảy trò chơi của thế gian
Cả những trò hề trò móc túi cả tình yêu giễu cợt
Cô độc riêng tư với trời xanh nắng ấm
Uống bầu không khí trong lành và đôi khi
Chết đi sự hèn nhát, thói xiểm nịnh
Như phản xạ bản năng cuộc sống
Chúng ta không bày biện huênh hoang
Màn mây trắng bức rèm tơ mỏng mảnh
Chúng ta không lẻo mép ba hoa
Với dòng suối ngọt ngào tinh khiết
Đôi mắt hiền từ của sói già
Bầy nai đủng đỉnh gặm cỏ xanh
Chúng ta hét vang rừng
Hoa bay long lanh ánh vàng
Không quay về, không điểm tựa, không
Đây đỉnh trời, đây chơi vơi, đây
Cuộc sống vắng lặng như ánh sao
Đêm nằm thác cuộn chỉ mơ vui.
Huỳnh Minh Tâm
GIẤC MƠ CỦA NHỮNG CON DẾ
Không khí mùa hè thật ngột ngạt
Chú dế từ hang sâu ngoi lên mặt đất
Chiều tà vẫn còn nóng bứt, hàng cây khô rộc
Chú dế gáy vang lừng
Muốn thay đổi mọi thứ
Thử có ai cùng tôi không?
Một bãi cỏ xám xịt, u ám
Sao không thể thay đổi với màu xanh kỳ diệu của bầu trời
Những bờ rào gai tre, leo hoa giấy màu hồng nhạt
Sao không thể một bờ chè tàu được cắt xén vuông vức
Và nở hoa giấy màu đỏ hoặc màu trắng?
Chú dế gáy vang lừng
Tôi không thể hiểu biết về thế giới con người
Sao chậm chạp thay đổi mọi thứ
Sao có thể chịu đựng dòng suối khô cạn,
Nỗi cô đơn và những tiếng nói
Lặp đi lặp lại đầy tính từ
Hai cánh chú cất lên
Và bay trong không gian
Không khí mùa hè như ai rút hết
Những giọt nước mát lành trong thân thể
Chú dế từ hang sâu ngoi lên mặt đất
Và gáy vang lừng
Hai cánh chú cất lên
Bay trong không gian
Đập vào những nhánh cây trơ trụi lá
Huỳnh Minh Tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét