Thứ Năm, 2 tháng 5, 2019

HOA HUỆ TRẮNG


HOA HUỆ TRẮNG

Đôi khi ta đã đi đến đoạn cuối con sông cuộc đời
Quê nhà mây bay bạc trắng
Ngôn ngữ đựng trong chum trong vại
Mắt đắm nhìn hoa tàn tiệc tàn

Hay đâu những cánh huệ trắng mịn tháng năm trong vườn
Đêm say mùi hương dị thường
Ta mải đời lang bạt
Mà không mê một góc quê hương

Hoa huệ trắng ngủ trăng gió mát
Mùa hè dáng em thon soi gương
Đời chết mặc dưới rặng dừa xanh bên ao trâu
Ngủ  dưới trời đầy tình

Với bao xác người gầy như ta
Đôi khi không yêu một kiếp hoa
Huệ như niềm vĩnh phúc
Soi gương mặt dày phù thủng

Rồi mùa đông em về trong sương
Với bao lòng tiếc thương
Cũng thỏa một đời dâng lên nắng
Cùng phượng hồng ngấn hương

Huỳnh Minh Tâm

BUỔI TỐI MÙA HÈ

vào buổi tối mùa hè trong cơn xúc động tĩnh lặng
những ngôi sao sáng xanh kỳ vĩ
rót xuống cánh đồng vừa mới gặt xong
rơm rạ còn vương hương lúa mới

những bức bách đời sống dường thiếp giấc
như những cây chuối chúng ta đứng đây
những ngọn gió mát lành vồn vã
với những câu thơ trong trứng nước

chẳng khao khát một tiếng nói nào
ồn ã như những đám cháy
trừu tượng hơn những bức tranh của Wassily Kandinsky
cả sự bí ẩn của bất tử

một vị thầy tu vừa xuống núi
đi thong thả qua hồ nước
rồi qua một hồ nước sen thơm
như từ ngữ trong kinh bí ẩn

như nhiều thế kỷ chúng ta đứng đây
vào buổi tối nhiệt huyết
của đời sống tĩnh lặng

Huỳnh Minh Tâm











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét