Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017

TIẾNG CHUÔNG

CHUÔNG - Thơ Huỳnh Minh Tâm
TIẾNG CHUÔNG

Bạn có tin
Bài thơ này
Đã cho tôi vượt cái chết
Nỗi nhạt nhẽo cuộc đời
Đôi khi còn sót lại

Anh muốn tìm lại
Chiếc bàn con
Và bóng đèn nho nhỏ
Nơi anh thường đọc sách
Sau một ngày công việc nặng nhọc
Anh lật từng trang sách quí
Sột soạt
Sột soạt
Những câu chuyện về tình yêu trong sáng
thật cảm động
Sự lường gạt ở đâu kia thật quá quắt
Đôi mắt anh rơm rớm
Tâm hồn anh một dòng sông
Đôi khi em đi ngang qua
Tiếng bước chân nhẹ nhàng
Đôi khi em dừng lại
Vuốt mái tóc anh có vài hạt bụi
Đôi khi bất ngờ
Con cái chạy vào phòng anh la toáng
Anh hạnh phúc ôm con vào lòng
+
Bây giờ anh nhìn sang bên kia sông
Bờ bên kia sao mà xa thế
Những vạt cà xanh những luống cải vàng biền bắp nương dâu
Sao mà
Xa thế
Cả giấc mơ của anh
Cũng dường ở bên kia
Ngọn đèn cũng ở bên kia
Chiếc bàn cũng ở bên kia
+
Không
Không còn chỗ cho anh đọc sách
Tiền bạc ở bên này sông
Công việc, nỗi âu lo, tiếng người mua bán đổi chác, tiếng sói
già cô đơn quanh quất đâu đây
Quý bạn đang nghe ca khúc CHUÔNG CHIỀU
(Nhạc Thánh ca Vào Đời)
Trình bày: Tuấn Vũ
+
Vĩ thanh
“Tiếng chuông thả vào đêm
Tiếng chuông tan vào đêm
Tịch lặng
Sương mờ
Ngập tràn
Lạnh gót mềm
Lá rung vườn gió
Mùa trăng đầy
Hồn vẫn cài then
Khóc
Đêm dài ai thức cùng ta
Ai ngủ cùng ta
Trăng gầy
Tiếng kinh cầu
Rớt
Bên trời
Nghe lòng rồi quên
Hơ hơ hơ hơ hơ
Hơ hơ hơ hơ hơ
Rượu chưa hết
Ai đã chớm say
Buồn một thoáng
Xa lắm bàn tay
Tiếng chuông mơ hồ xóa câu thề
Khúc kinh đau rụng trắng mùa sau
Hơ hơ hơ hơ hơ
Hơ hơ hơ hơ hơ
Ta từ cuộc phong trần
Ngồi
Mặc niệm tiếng
Chuông”*
Huỳnh Minh Tâm
(* Nhạc : Ngọc Phước
Phỏng thơ : Nguyễn Giúp
Ca sĩ thể hiện : Đỗ Quyên
Phối khí : nhạc sĩ Minh Đức)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét